Tiến sĩ nổi tiếng: Thuế bất động sản hiện tại quá thấp

Đây là một bài báo của GS. TS Đặng Hùng Võ trao đổi về đề cương luật thuế tài sản nhà đất mà Bộ Tài chính vừa lấy ý kiến. Ông Đặng Hồng Hỷ là Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường, ông là một trong những người đặt nền móng cho Luật Đất đai năm 2003 và mang đến những quan điểm mới trong việc quản lý các nguồn tài nguyên này. -Tôi đang ở căn nhà cấp 4, diện tích 150m2, giá thị trường khoảng 17 tỷ đồng. Tính ra, tôi chỉ phải trả một triệu tiền thuế mỗi năm, vì vậy tôi không bao giờ phải băn khoăn tìm tiền ở đâu để đóng. Nếu tôi có tiền để mua tới 10 ngôi nhà như vậy, tôi không ngại trả thuế. Nói cách khác, theo tôi, mức thuế suất hiện nay không đáng kể so với thu nhập cho thuê.

Dù còn nhiều điều phải bàn nhưng tôi nghĩ Bộ Tài chính phải vào cuộc. Trong bối cảnh nguồn thu ngân sách giảm trong thời kỳ tham gia thương mại tự do.

Dự án chủ yếu cải cách thuế sử dụng đất phi nông nghiệp, thuế nhà ở và tài sản khác đầu tư vào đất. Nếu mức thuế tương tự được đánh từ năm 2005, thì từ năm 2011 đến năm 2013, thị trường bất động sản của Trung Quốc sẽ không rơi vào khủng hoảng, và sẽ không cần vay hỗ trợ phát triển chính thức để đổi mới đô thị, và ngân sách quốc gia thì không. Điều này không quá khó. Và năng lực cạnh tranh quốc gia cũng sẽ tăng lên.

Ông Deng Hongwu, một trong những người đặt nền móng xây dựng Luật Đất đai 2003. Ảnh: PLO-Ý kiến ​​chung là người dân không muốn tăng nghĩa vụ tài chính liên quan đến sử dụng đất, nhà ở. Các đại gia bất động sản chắc chắn không muốn tăng thuế này. Tuy nhiên, trong điều kiện hoàn cảnh hiện nay của đất nước, không thể để thuế suất quá thấp sẽ gây nhiều bất lợi cho sự phát triển. Giải pháp duy nhất để tăng thu nhập hợp lý là cơ sở hạ tầng, dịch vụ công cộng và phát triển đô thị hiện đại. Nó cũng giúp tránh đầu cơ, tích tụ bất động sản; tạo điều kiện hạ giá bất động sản, hạ giá thành đất sản xuất nguyên liệu, nâng cao năng lực cạnh tranh quốc gia. Tôi cho rằng, chưa nói đến việc điều chỉnh sự phân bố dân cư trong quá trình đô thị hóa, ngăn lượng lớn người dân đổ về các thành phố lớn kiếm sống.

Tuy nhiên, về phạm vi áp dụng và thuế tài sản, đề xuất của Bộ Tài chính cũng rơi vào tình trạng tham vọng. Một trong những nguyên tắc quan trọng cần đảm bảo là thuế tài sản không hạn chế đầu tư phát triển, mục tiêu thuế phải được nêu rõ. Vì vậy, ngay từ lúc này cần tập trung đổi mới, bước tiếp theo là chuyển thuế sử dụng đất phi nông nghiệp thành thuế tài sản. ——Bên cạnh thuế sử dụng đất phi nông nghiệp, thuế suất hiện hành đối với đất ở tăng từ 0,03% lên 0,4%, đất phi nông nghiệp, thương mại từ 0,3% lên 0,52%, đất chưa sử dụng, sử dụng không đúng mục đích từ 1% lên Chiếm 2% diện tích đất. Đối với tôi, việc tăng thuế suất lên khoảng 13 lần là phù hợp.

Ví dụ hiện tại chỉ cần trả một triệu đồng, sắp tới có thể trả 13 triệu đồng mỗi năm. Tôi nghĩ mức tăng này là hợp lý. Nếu thu nhập của tôi không đủ chi trả, tôi sẽ buộc mình phải chọn một trong các phương án sau: bán căn nhà hiện tại ở một địa điểm khác với thuế suất thấp hơn, hoặc cho thuê một phần căn nhà để đóng thuế. Có người còn nói nếu giữ nguyên hiện trạng thì ủng hộ tăng thuế là tốt nhất, thậm chí phải bán toàn bộ căn nhà, tăng thuế sẽ khiến chúng ta thiệt hại. Nếu ai cũng nghĩ như vậy thì chúng ta nên chọn ai để xây dựng đất nước?

Thuế suất này áp dụng cho các thành phố, vùng ngoại ô và các khu vực đô thị hóa. Khu vực nông thôn, miền núi, thu nhập còn rất thấp, tôi cho rằng nên duy trì mức thuế hiện hành. Điều cần bổ sung là thuế suất lũy tiến khi sử dụng đất vượt hạn mức có thể xác định theo hình thức hiện hành, nếu sử dụng đất dưới ba lần hạn mức thì tăng lên hai, năm lần nhưng nhiều hơn ba lần. Đề xuất của Bộ Tài chính là chỉ đánh thuế nhà ở 0,4% và ấn định ngưỡng 700 triệu đồng, điều này trái với kinh nghiệm tốt của quốc tế. Kết quả tất yếu là đầu tư nhà ở bị chậm lại. Thuế nên được đánh trên diện tích sử dụng trên đầu người. Đây là loại thuế đánh vào việc sử dụng cơ sở hạ tầng và dịch vụ công để tài trợ cho việc cải tạo.

Theo luật thuế, các căn hộ trên 700 triệu euro có thể phải chịu mức thuế 0,4%. Các thuộc tính đang được soạn thảo. Ảnh: Bá Đô .

Theo chiến lược phát triển nhà ở, diện tích bình quân đầu người yêu cầu là 25m2. Do đó, thuế nhà ở nên nằm trong giới hạn tMỗi cư dân có diện tích từ 25 mét vuông trở lên, và thuế suất áp dụng cho từng khu vực.

Trước hết, thuế này không nên đánh vào các vùng nông thôn và miền núi chưa được quy hoạch thành thành phố. Sau đó, căn cứ vào đô thị từ loại 2 trở xuống đối với khu vực từ loại 1 và đô thị loại đặc biệt, theo vùng phụ cận của từng loại đô thị và theo vùng nông thôn để xác định mức thuế tính trên diện tích và dự kiến ​​trở thành thành phố. Thuế được đánh dần giống như thuế tài sản phi nông nghiệp. Cho dù được đo lường theo giá trị hay diện tích, nó sẽ có tác dụng ngăn cản đầu tư. Hy vọng rằng việc đánh thuế sẽ khuyến khích sử dụng đất hiệu quả và hệ số sử dụng đất cao. Theo tôi, loại thuế này chỉ đánh vào những dự án “treo”, những dự án quá hạn, những dự án thực hiện thấp hơn mức sử dụng đất đã được phê duyệt. Đất nước của mọi người. Việc sử dụng tài nguyên đất luôn được coi là bình đẳng của mọi người, là nguồn thu, chiếm khoảng 30% tổng thu ngân sách quốc gia, là nguồn thu chính của ngân sách địa phương, góp phần đầu tư cơ sở hạ tầng và dịch vụ công. Tùy theo diện tích sử dụng mà đánh thuế từ 1% đến 1,5% đối với giá trị tài sản.

* Nhà nước đánh thuế nhà, đất như thế nào? -Thuế sử dụng đất, thuế nhà đất là biện pháp quan trọng để ngăn chặn tình trạng đầu cơ đất đai; có đất nhưng hiệu quả sử dụng không cao hoặc chưa sử dụng hết; điều chỉnh phân bố dân cư để hạn chế dòng người nhập cư vào các thành phố lớn (nên đánh thuế, phí cao đối với thành Giảm mật độ dân số).

Nguyên tắc cơ bản của thị trường bất động sản là “Thuế suất cao nghĩa là giá thấp, thuế suất thấp.” “Khi thuế suất tăng, kết quả tất yếu là giá đất giảm theo tỷ lệ thuận, giá đất đầu vào sản xuất hàng hóa giảm và cạnh tranh kinh tế. Tôi muốn nhấn mạnh rằng ở các nước trên thế giới, các loại thuế nêu trên chỉ tập trung ở các khu vực phát triển, không gây gánh nặng kinh tế cho người nghèo và thu nhập thấp, phù hợp với nguồn thu nhập của người dân ở mọi giai đoạn. Ý nghĩa của việc đánh thuế này rất rộng. Đề xuất của Bộ Tài chính chưa phải là một phương án hoàn chỉnh và toàn diện, đề xuất này cần được khẩn trương nghiên cứu để hoàn thiện như một phương án tài chính có tính khả thi cao, nâng cao hiệu quả phát triển và công bố sớm nhất có thể. Đăng sớm hoặc cùng ngày. TS. Danghang

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *