Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân tham gia thảo luận về Luật Nợ công (sửa đổi) vào chiều ngày 30 tháng 5. Ông cho rằng có ba cơ hội cho công chúng trong quản lý nợ hiện nay. . Chủ tịch Quốc hội nói: “Có người đàm phán cho vay, chúng tôi phân bổ số tiền vay và chúng tôi sẽ trả nợ. Điều này không có gì bất hợp lý ở không nước nào như chúng tôi.” Chủ tịch Nguyễn Jinen cho rằng các đầu mối quản lý nợ công không đủ phân tán vì cần phải làm nhiều việc hơn. Sửa chữa nhiều. Ảnh: HT
Chủ tịch Quốc hội đi phân tích ở một số nước, Bộ Tài chính thường là cơ quan được chỉ định tham gia hoạt động của Ngân hàng Thế giới, Quỹ Tiền tệ Quốc tế, Ngân hàng Phát triển Châu Á … và các tổ chức quốc tế khác, đây là trọng tâm của các khoản vay hỗ trợ phát triển chính thức. Tại Việt Nam, văn phòng đại diện này thường là Ngân hàng Quốc gia. Khi vay vốn, trách nhiệm cấp phát, quản lý và trả nợ thuộc trách nhiệm của Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Tài chính … Theo bà Engen, điểm tồn tại này là: không bao giờ hết, vì “Như chúng ta đã biết, Không ai chịu buông thì khó mà giành được tự do. ”Hơn nữa, dự luật quản lý nợ công lần này vẫn giao trách nhiệm quản lý nợ công cho 3 cơ quan là Bộ Tài chính và Bộ Tài chính. Kế hoạch và Đầu tư và Ngân hàng Quốc hội: Chủ tịch Quốc hội tuyên bố, nếu lỗ hổng này được sửa chữa và giảm bớt từ một đầu mối quản lý và trách nhiệm giải trình thì đây sẽ là một “cuộc cách mạng”. Khi người chủ trì thảo luận về dự luật, hướng xử lý nợ công duy nhất là ý kiến của nhiều đại biểu.
Đại biểu Hoàng Quang Hàm (Phú Thọ) cho biết, theo dự thảo báo cáo, Chính phủ khuyến nghị Leavi tránh can thiệp vào thiết bị, chúng tôi đã cung cấp 3 manh mối, nhưng điều này sẽ rất hạn chế về mặt quản lý và trách nhiệm trong quản lý nợ.
Vị đại diện này dẫn lời APD rất rõ, đó là Bộ Kế hoạch và Đầu tư là bộ, ngành, không liên quan gì đến trách nhiệm quyết định chi, quyết định vay và trả nợ.
Bà Hàm cho rằng nếu ba cơ quan dồn trọng tâm vào nợ công thì không những người lao động có thể giảm chi lương, giảm thủ tục hành chính, giảm phiền hà mà việc đàm phán nợ công sẽ trở nên có lợi. Khi đó, chúng ta cũng sẽ có hiểu biết toàn diện về nợ công, bao gồm cả nợ trong nước và nợ nước ngoài, thay vì phân tán và gộp chung như hiện nay.
Chúng ta hãy lấy ví dụ thực tế làm ví dụ trong quá trình thực tế hiện nay l Thực hiện kiểm toán nợ công quốc gia, Đại biểu Hồ Đức Phớc cho rằng các tổ chức kiểm toán đang gặp nhiều khó khăn và hy vọng sẽ thu được các khoản nợ công tương ứng. Dữ liệu để kiểm toán. “Chúng tôi được chuyển giao cho Bộ Tài chính, sau đó giao cho Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, rồi đến Ngân hàng Quốc gia. Cuối cùng, các bên phải công bố số liệu cho đoàn kiểm toán một tuần trước khi hết hạn”. Ông chia sẻ, đồng thời đề nghị dự luật xác định rõ một cơ quan – Bộ Tài chính. Làm trọng tâm. Quản lý nợ công, chịu trách nhiệm về nợ công. Trong vấn đề quản lý nợ công, ông Nguia cho rằng cần đưa trách nhiệm nợ doanh nghiệp nhà nước vào giám sát, kiểm soát. Đại diện TP.HCM cho biết: “Chúng ta không thể bắt tay với hơn 400 tỷ đô la Mỹ mà các doanh nghiệp nhà nước đang nợ.” Trong phiên thảo luận, ông Đinh Tiến, Bộ trưởng Bộ Tài chính, Cục trưởng Cục Quản lý nợ công, chỉ huy vùng bị ảnh hưởng, một lần nữa thừa nhận dư luận gần đây. Khoản nợ chỉ được cải thiện ở một mức nhất định và hiện đã gần chạm mức trên. Năm 2016, nợ công ở mức gần 63,7% giới hạn cho phép. Từ năm 2011 đến 2015, do nhiều yếu tố, nợ công tăng nhanh trong khi thu nhập vẫn ở mức nhất định.
Năm nay, GDP dự kiến chỉ đạt 6,2%, so với mức ước tính 6,7%. . Theo quy định của Luật Ngân sách quốc gia, nếu thu không đến ngân sách thì phải giảm chi. Tuy nhiên, nhiều năm qua, Việt Nam vẫn chưa thể làm được điều này khi GDP không đạt mà thậm chí còn tăng chi, nên gánh nặng nợ công đã đổ xuống. “Tiêu tiền thì quá đơn giản, nhưng cuộc sống không phải như vậy. Nói không thì không ăn, nhưng thực tế thì vẫn phải ăn. Cuối cùng thì chỉ cần có tiền chứ ngân sách không phải là rổ. Anh ấy muốn nói .—— An Minh