Phó Thủ tướng: Đừng để nợ nần trả nợ thế hệ sau

– Chính phủ có kế hoạch tái cơ cấu nền kinh tế giai đoạn 2016-2020 với chi phí khoảng 10,57 triệu tỷ đồng, nhưng vẫn còn nhiều vấn đề về nguồn lực. Phó Thủ tướng có thể nói rõ hơn về vấn đề này?

– Theo ước tính, kế hoạch đầu tư công của Chính phủ cần 2 tỷ đồng, trong đó Trung ương cần 12 tỷ đồng và địa phương cần khoảng 880 nghìn tỷ đồng. Đây chỉ là những khoản đầu tư công, và nguồn lực tái cơ cấu tổng thể phải lớn hơn ít nhất 5 lần số tiền cần đạt được. Vì vậy, chúng ta cần huy động càng nhiều nguồn lực càng tốt cho công việc trong 5 năm tới, bao gồm cả dân số, nguồn lực của các thành phần kinh tế chứ không chỉ nguồn lực quốc gia … Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ nêu rõ, các nguồn vốn tái cơ cấu nền kinh tế có nguồn lực trên 10 nghìn tỷ đồng này sẽ được huy động qua nhiều kênh, bao gồm cả dân cư và các thành phần kinh tế.

– Trước đó không cung cấp số liệu cụ thể cho dự án tổ chức lại. Tại sao lần này lại định lượng như vậy?

– Tất cả những định lượng này đều được lên kế hoạch. Hướng của tôi là thực hiện theo luật đầu tư công và luật ngân sách. Do đó, Chính phủ đã xây dựng kế hoạch tài chính và đầu tư trung hạn 5 năm, từ đó có điều kiện đạt được cán cân thanh toán toàn cầu, nhưng trước đây chúng ta đã lập kế hoạch tài chính hàng năm.

– Lâu nay, các dự án đầu tư công bị đội vốn. Và ước tính. Chính phủ giải quyết tình huống lần này như thế nào?

– Theo chỉ thị năm 1792 về tăng cường quản lý quỹ ngân sách quốc gia và đầu tư nợ quốc gia, chính quyền trung ương sẽ chịu trách nhiệm về các quỹ đã được phê duyệt do các chính quyền địa phương. Ai quyết định đội vốn thì người đó phải chịu trách nhiệm. Lần này, chính phủ quyết tâm tăng cường kỷ luật ngân sách.

– Để có dư địa mới cho đầu tư phát triển, cần nới trần nợ công. Bạn có thể bình luận về vấn đề này?

– Vấn đề nới trần nợ công đã được thảo luận rất nhiều giữa các nhà quản lý và các chuyên gia. Nguyên tắc chung là gia đình nghèo, đất nước khó khăn, không có tài sản cũng không có của cải để vay vốn phát triển. Nhiều ý kiến ​​cho rằng, do nợ công của các nước phát triển vượt quá 100% GDP, thậm chí 200% GDP nên họ tiếp tục “đóng” trần nợ dương là 65% GDP. Chính phủ đã tính toán kỹ lưỡng vấn đề này. Trần nợ chắc chắn là quan trọng, nhưng khả năng trả nợ mới là mấu chốt.

Theo thông lệ quốc tế, ngân sách quốc gia rất khó trả được nợ ở mức 25% thu nhập. Thực tế, năm 2015, nghĩa vụ trả nợ của chúng tôi đã vượt 27%, bao gồm cả trả nợ trực tiếp và trả nợ gốc. Năm 2016 – 2017 là thời kỳ cao điểm của nợ nần. Vì vậy, nếu chúng ta nới trần nợ công thì áp lực trả sẽ càng lớn.

Để đảm bảo tính bền vững và an toàn của nợ công, chúng ta nhất thiết phải khống chế trần nợ ở mức 65% GDP. Nợ chính phủ và nợ nước ngoài không quá 55% trước năm 2020. Đây cũng là quyết định của chính phủ và trình Quốc hội như thế này.

– Vậy, làm thế nào để đảm bảo loại quyết định này? Nợ có vượt trần không?

– Cơ cấu lại đầu tư công cũng bao gồm cơ cấu lại thu chi tài khóa để đảm bảo tính bền vững và an toàn của nợ công. Muốn vậy, ban đầu ngân sách nhà nước chỉ đầu tư theo những tính chất cơ bản, quan trọng và vốn, phấn đấu giảm tỷ trọng đầu tư công trong tổng đầu tư toàn xã hội. Thứ hai, ICOR phải giảm, tức là phải nâng cao hiệu quả đầu tư. Đây là hai mục tiêu được đặt ra trong quá trình điều chỉnh cơ cấu đầu tư công trong tương lai. Muốn vậy, chúng ta phải thực hiện việc này một cách có hệ thống và khoa học.

Hàng năm chúng ta phải siết chặt kỷ luật ngân sách, coi tiết kiệm là quốc sách, cố gắng tăng thu để tăng chi. Việc chi tiêu phải trong phạm vi khả năng kinh tế, không cho thế hệ sau, vay phải trong phạm vi khả năng chi trả, nhưng không được nới trần nợ công. Nhưng dự báo tăng trưởng hiện nay đều dưới mục tiêu đề ra, nên dễ đẩy nợ công lên ngưỡng trên. Vậy bạn phải làm thế nào để khắc phục vấn đề này?

– Trên thực tế, mức bội chi của năm nay đã giảm xuống mức rất thấp là 3,5%. Do đó, tổng vốn đầu tư xây dựng cơ bản không được các bộ, ngành, địa phương dự kiến.

Chính phủ quyết tâm kiểm soát thâm hụt tuyệt đối dựa trên số lượng các quyết định của Quốc hội. . Tuy nhiên, kế hoạch này dựa trên GDP tuyệt đối khoảng 4,6 nghìn tỷ USD. Nếu không đạt được mức tăng trưởng thì rõ ràng sẽ không đạt được mức nêu trên. Do đó, có thêm một nguyên tắc là nếu địa phương giảm thu thì phải điều chỉnh chi.

Trong tương lai, chúng ta phải nỗ lực để tăng thu ngân sách, bao gồmNhập khẩu và thuế. Muốn tăng thuế thì phải tăng cường phương pháp tính thuế. Nếu thu nhập trong nước được tăng lên, cơ sở tính thuế sẽ được mở rộng bằng cách tăng dần tỷ trọng khu vực kinh tế phi chính thức trở thành một nước chính thức, khuyến khích các gia đình kinh doanh bắt đầu kinh doanh mới và củng cố hệ thống hóa đơn chứng từ. Non nước …

Anh Minh

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *