Cục Thuế Nhà nước cho biết khi chỉ đạo dịch vụ thuế địa phương gần nhất rằng dịch vụ thư tín dụng (L / C) không phải chịu thuế giá trị gia tăng. Nguyên nhân là do kể từ ngày 1-1-2011 (ngày Luật Các tổ chức tín dụng có hiệu lực), dịch vụ thư tín dụng là một điều khoản về dịch vụ thanh toán.

Do đó, đề nghị Cục Thuế rà soát, hướng dẫn các cơ quan tín dụng kê khai, nộp thuế giá trị gia tăng theo quy định đối với hoạt động cung cấp dịch vụ thư tín dụng. Do đó, cơ quan thuế địa phương đã yêu cầu khấu trừ và đánh thuế giá trị gia tăng đối với thu nhập từ thư tín dụng của ngân hàng từ năm 2011 đến nay.
Giao dịch tại một ngân hàng chứng khoán ở Hà Nội. Ảnh: Giang Huy.
Trước đó, Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam (VNBA) vừa đề nghị Bộ Tài chính đề nghị Tổng cục Thuế không đánh thuế giá trị gia tăng đối với giao dịch “L / phát thải”. C. Lý do là các chi phí liên quan trực tiếp đến việc phát hành, xác nhận và thông báo thư tín dụng để đảm bảo rằng khoản thanh toán cho khách hàng được tính tại thời điểm gia hạn tín dụng – không phải nộp thuế giá trị gia tăng. .
Ngoài ra, từ đầu năm 2011 đến nay, cục cũng bức xúc về việc truy thu thuế, phạt khai sai, chậm nộp thuế giá trị gia tăng đối với thu nhập liên quan đến thư tín dụng. Nó sẽ gây thiệt hại lớn và ảnh hưởng tiêu cực đến hoạt động của các ngân hàng thương mại.
Ngoài ra, Hiệp hội ngân hàng cho rằng thuế giá trị gia tăng là thuế gián thu, nếu phải nộp thêm thì ngân hàng sẽ chấp nhận cho khách hàng. Nhiều công ty dù gặp khó khăn trong hoạt động kinh doanh nhưng không thể truy thu thuế GTGT đồng thời sẽ ảnh hưởng đến hoạt động ngân hàng và các hoạt động liên quan. Ngoài ra, việc yêu cầu “truy thu” cũng sẽ làm phát sinh hàng loạt chi phí xã hội do điều chỉnh hóa đơn, kê khai thuế, nộp thuế, giảm thuế và các số liệu khác … – Chia sẻ với VnExpress, ông Nguyễn Văn Phụng-Vụ trưởng, Tổng cục Thuế Doanh nghiệp lớn Văn phòng tuyên bố rằng quyết định này là dựa trên luật pháp. – Luật sư Trần Minh Hải-Trưởng Văn phòng luật sư Basico cho rằng, cơ quan thuế và ngân hàng hiểu và áp dụng đúng quy định của pháp luật. Ông phân tích hoạt động phát hành thư tín dụng mở tài khoản tín dụng dưới hình thức dịch vụ cho khách hàng thanh toán ở nước ngoài. Nhưng trên thực tế, theo ông, cam kết của ngân hàng Việt Nam với ngân hàng nước ngoài là đảm bảo khách hàng Việt Nam có trách nhiệm trong giao dịch với đối tác nước ngoài.
Do đó, các ngân hàng luôn yêu cầu khách hàng phải trả phí cam kết khi phát hành bảo lãnh. Danh tiếng để ngăn họ vi phạm hợp đồng với đối tác. Ông Hải cho rằng: “Đây là loại tín dụng nên không có cơ sở để đánh thuế.” Tuy nhiên, theo Luật Thuế giá trị gia tăng thì mọi hoạt động liên quan đến dịch vụ ngân hàng đều phải tính thuế giá trị gia tăng. Tăng thuế, ngoại trừ dịch vụ cho vay. Do đó, cơ quan thuế coi đây là tiền nhuận bút của dịch vụ và quyết định thực hiện truy thu, truy thu. Nguyễn Trí Hiếu cho biết phí ngân hàng thu được từ dịch vụ bảo hành sẽ được ghi nhận vào thu nhập hoạt động của công ty để làm cơ sở báo cáo và nộp thuế doanh nghiệp. Khi ngân hàng thực hiện đồng thời hai vai trò – phát hành bảo lãnh tín dụng và giao dịch hàng hóa, thì chúng là cơ sở để đánh thuế giá trị gia tăng đối với dịch vụ thư tín dụng (L / C).
“Thực tế, các ngân hàng chỉ là đơn vị phát hành thư tín dụng. Nếu muốn thu thuế, cơ quan thuế phải tìm ra cả người mua và người bán”, Xiwu nói. Huang Sheng