Cô sinh ra trong một gia đình nghèo, mới học lớp 4 nhưng niềm đam mê kinh doanh vẫn còn từ rất sớm. Lúc đó cả nhà vất vả, chị có chị với 8 người con nên mới 12 tuổi chị đã phải trổ tài vào bếp như một gia đình. Công việc đầu tiên cô chọn là bán ngô nướng và sau đó là chuối nướng tại chợ ở Pakse, tỉnh Champasek. – “Ở Thượng Hải tôi sẽ làm được mọi việc” Tôi luôn nghĩ họ làm được thì mình sẽ làm được nên mỗi lần đi chợ bán ngô nướng, tôi luôn quan sát xem sản phẩm nào hút khách, sửa sang và tìm cách nấu. Con đường đến với món ăn ngon. khách hàng. trên thị trường. Năm 15 tuổi, tôi chuyển sang bán trà và kem. Lang cho biết. Thấy nhu cầu tiêu dùng hàng hiệu, chị quyết định mở cửa hàng tạp hóa. Khi Lào chủ trương phát triển kinh tế tư nhân, nước này lập tức thành lập công ty xuất nhập khẩu và yêu cầu mở cửa hàng miễn thuế. Cho đến nay, cô sở hữu 4 cửa hàng miễn thuế tại Lào, những cửa hàng này mang lại cho cô khối tài sản khổng lồ để đầu tư vào cà phê. Lào của người gốc Việt. Nhiếp ảnh: Hong Zhou.
Năm 1997, đất nước Lào khuyến khích người dân tập trung trồng cà phê xuất khẩu và gia đình Luang cũng có được 300 ha đất. Sau khi có kinh nghiệm ở tỉnh Gia Lai (Việt Nam), cô bắt đầu tiếp xúc trực tiếp với văn hóa cà phê vào năm 2000. Với số vốn 3 triệu đô la Mỹ, chị trải dài cà phê trên 100 ha đất. Nhưng chỉ một năm sau, cà phê khô cháy do sương muối, mọi khoản chi tiêu coi như lãng phí nhưng chị luôn tâm niệm “vứt keo này đi thì dùng keo khác” nên không ngần ngại làm mới. Khởi đầu. Từ đó, chị Lương rút kinh nghiệm trong việc chăm sóc, bảo dưỡng cây cà phê và nhận thấy điều kiện thời tiết, chất đất ở Lào rất phù hợp để trồng cà phê Arabica. Đến nay, cô đã mở rộng khu vườn của mình lên 250 ha và thành lập một nhà máy cà phê độc lập trị giá 200 triệu USD với hơn 200 công nhân.
Việc sản xuất thành phẩm vẫn còn nhiều cạm bẫy. “Lúc đầu, do lòng tham nên mua máy sản xuất, bao bì đã lừa dối tôi, cũng do công nghệ chưa tốt, khâu kiểm soát nhiệt độ của phòng đóng gói chưa tốt khiến sản phẩm bị cứng. Nhưng sự cố trên vẫn không làm tôi nản lòng. Hãy nghĩ rằng tôi vẫn còn tiền để làm việc, và tôi muốn để hết tiền. ”Cô thừa nhận. Thương hiệu cà phê của Elle không chỉ phủ sóng khắp Lào mà còn được xuất khẩu sang Nhật Bản, Thái Lan, Thụy Sĩ, Singapore và các quốc gia / khu vực khác. Mới đây, bà Lương vừa ký hợp đồng với đối tác xấp xỉ 6 triệu USD. Phát hành tại Việt Nam. Cuối tháng 3, sản phẩm cà phê thương hiệu “Dao Coffee” sẽ vào tất cả hệ thống siêu thị và 80.000 đại lý trên 64 tỉnh thành Việt Nam. Khoảng 2 triệu đô la Mỹ. Năm 2013, bà thu hoạch 10.000 tấn cà phê nhân tại vườn rau và bà con nông dân. Trong đó, 50% được sử dụng để xuất khẩu sang Nhật Bản, và 50% còn lại được sử dụng để sản xuất các sản phẩm cuối cùng với thương hiệu “Dao Coffee”.
– Chia sẻ bí quyết, bà Lương người Lào, người có 90% thị phần quán cà phê tại Trung Quốc cho biết, yếu tố đầu tiên là tạo nguồn cung. Lúa gạo làm cho nông dân không đói. Sau khi thu hoạch, nếu tôi phải trả thêm tiền mà không được tôi cho mượn thì họ sẽ mang cà phê đi tàu. Xiang giải thích. Làng (hơn 2000 hộ) cung cấp cà phê. Để có được cà phê chất lượng cao, người ta phải thu hoạch đúng thời điểm và quả cà phê phải chín. Nếu cà phê có màu xanh, cô ấy sẽ ngừng mua và trả lại cà phê. Một yếu tố nữa khiến mọi người tin tưởng và hài lòng là giá thu mua cà phê tươi của chị luôn cạnh tranh hơn các công ty khác.
– Đối với sản xuất, bà Lương cũng không đầu tư vào công nghệ. Cà phê khô nhưng chọn đầu tư 30 ha đất để lập vùng khô hạn. Điều này giúp anh không phải trả tiền điện, nước và máy móc, mà sử dụng tiền tiết kiệm của mình để tăng lương cho nhân viên và cung cấp nhà ở cho họ. Ngoài ra, cô cho biết, cà phê khô tự nhiên sẽ ngon hơn cà phê khô. Cô Lăng cũng thừa nhận vì là người cầu toàn nên cô luôn nếm trải hương vị này. Trong quá trình chế biến, chị tình cờ phát hiện ra nhiều giống cà phê đặc biệt, nếu biết cách phaCó các sản phẩm riêng biệt. Sau khi nghiên cứu và xuất bản hương vị của riêng mình, cô bắt đầu viết các công thức chung để chế biến quy mô lớn.