Nhóm của chúng tôi đang đi bộ trong rừng tuyết.
Cộng hòa Séc vẫn là một nơi đầy chủ nghĩa xã hội, vì vậy mỗi lần đến đây tôi đều muốn về nhà.
Chúng tôi khởi hành vào giữa tháng 1 vì đó là lúc tất cả các khách sạn đều giảm giá. Thời tiết là do “thời tiết”, CLB sử dụng kinh phí xăng xe, còn lại các thành viên tự trang trải.
Nhóm của chúng tôi sẽ không lập kế hoạch cụ thể dựa trên hoàn cảnh cụ thể. Chụp kiểu “thú vị ở đâu”. Câu lạc bộ chỉ có 5 thành viên do trưởng Mạnh Cường làm chủ nhiệm, còn lại là các phó chủ nhiệm. Sau khi đến Cộng hòa Séc, một thành viên khác trong nhóm của chúng tôi là Thạc sĩ Phạm Vũ Quang cũng tham gia. Anh hiện đang dạy võ tại trường Quốc tế ở Praha, dù sang Séc chưa lâu nhưng họ đều là học sinh nước ngoài. Trong đoàn còn có một “người mẫu” U50! Thật là nhớp nháp và nhàm chán!
Sau khi vượt qua biên giới Đức và Cộng hòa Séc, chúng tôi đến thẳng Trung tâm mua sắm Sapa do người Việt Nam làm chủ, sự việc này đã được nghe nhiều lần. Cách trung tâm thành phố gần một km, chúng tôi đã thấy biển báo Sa Pa (Sa Pa) nhô ra giữa trời. Tự nhiên lòng chúng tôi trào dâng niềm vui khó tả. Đây dường như là niềm tự hào của người Việt Nam, chúng ta đều có thể nhìn thấy tiếng Việt trên bầu trời cách xa hàng nghìn km. Khi một sự cố cộng đồng xảy ra, đó cũng là “máu” sẵn có trong mỗi người nước ngoài.
Bước vào thành phố tuyết trắng, nhìn thấy đồng bào của anh lúc đó ngồi xổm xuống -5 độ C bên quầy hàng của mình mà lòng chúng tôi không khỏi chạnh lòng. Họ làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, và chúng tôi kiếm được từng đồng và tiết kiệm từng xu.
Tất nhiên, tôi mong rằng những bức ảnh này sẽ được phát sóng trên đài truyền hình Việt Nam để bà con ở quê. Gia đình có thể nhìn thấy thông cảm, nhưng khi nhận tiền và quà từ khía cạnh này, họ sẽ không chỉ trích. Chia tay TTTM Sa Pa, lòng chúng tôi trĩu nặng.
Praha bị tuyết bao phủ và lạnh giá, nhưng ngọn tháp vẫn vươn lên trời cao như chính tinh thần của người dân nơi đây. Thành phố này được coi là thiên đường của những ngọn tháp. Bao đời nay, dường như mũi tên, đường đạn vẫn phải canh cánh nơi đây, để thế hệ sau luôn trân trọng những kiệt tác kiến trúc vĩ đại do bàn tay, khối óc của cha ông tạo nên. đứng lên.
Mặc dù mục đích của chuyến đi này không phải để khám phá tâm tư, tình cảm của con người nơi đây nhưng những sự kiện bất ngờ đã trở thành kỷ niệm khó quên của chúng tôi. Khi chúng tôi dừng lại bên đường để chụp ảnh những chú bò trong tuyết, chiếc xe đã dừng lại quá xa và bị kẹt. Anh em xúm lại “hỗn chiến” và hét “Đừng…”, như kéo xe lên núi, nhưng liên tục đẩy bánh. Một người phụ nữ Séc đi ngang qua thấy chúng tôi bị mắc kẹt đã dừng xe và gọi một người thân đến kéo xe của cô ấy qua. Khi xe của chúng tôi đã đậu ở một nơi an toàn, trước khi chúng tôi chụp ảnh nhóm, người phụ nữ bước lên xe và biến mất. Xe của anh lái đến một ngôi làng nhỏ đang ngủ yên trong tuyết.
Chúng ta có muốn biết rằng có rất nhiều trái tim nhân hậu trên trái đất? Chúng tôi rất biết ơn họ đã giúp đỡ những người xa lạ như chúng tôi bằng sự chân thành và bao dung tuyệt vời của họ. Người xưa nói: “Có nghịch mới hiểu được.” Bây giờ chúng ta mới thấy ý nghĩa của câu này được người đời đúc kết.
Chuyến đi đến Cộng hòa Séc từ câu lạc bộ Vietfoto
Điểm đến tiếp theo của nhóm là ngôi làng ra đời năm 1240, tên là Cesky Krumlov (Cesky Krumlov). Ngôi làng có hơn 13.000 cư dân, tọa lạc trên sườn đồi cao gần 500 mét so với mực nước biển, dòng sông uốn lượn tạo nên khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Nơi đây còn là điểm du lịch nổi tiếng được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới. Chỉ phủ gần 600 km là có thể khôi phục lại nguồn điện. Nếu cầm trên tay chai bia tươi Tiệp chính hiệu, cùng bạn bè nâng ly bên thung lũng trước tiếng chuông nhà thờ, bạn sẽ được thưởng thức trọn vẹn hương vị thần tiên của loại bia Tiệp nổi tiếng này. . — Ban đầu bọn mình định chụp ảnh vào buổi tối và sáng hôm sau, nhưng mải mê uống bia nên tầm 10h tối bọn mình mới bắt tay vào làm. Trời tối hơn một chút và không có những lúc vui vẻ nhưng bù lại, chúng tôi đặt lên bàn một lon bia thơm mùi men với những nụ cười rạng rỡ.
Biết chúng tôi là người Việt Nam, cô ấy sẵn sàng học tiếng Việt. Tô ngay lập tứcTôi đã dạy cháu “Chào cháu, chào cháu”. Kịch bản bỗng tràn ngập những lời chúc ngọt ngào từ người Việt ở quê nhà.
Lâu đài ẩn sau những cành cây, ngọn tháp và mái nhà phủ đầy tuyết gợi cảm giác bất công. Ai đây tôi đang định chụp ảnh, thả hồn vào cây cầu phía xa, tôi chợt thấy một thiếu nữ đi ngang qua, để khỏi làm phiền người chụp. Tôi quay lại cảm ơn, cô chủ tươi cười chào tạm biệt.
Rời Cộng hòa Séc và trở về Đức, chúng tôi phải dừng xe mấy lần để thưởng ngoạn phong cảnh hữu tình. Nhìn thấy “Nữ hoàng sắc đẹp” của phái đoàn tuyết rơi, một nhà thơ của phái đoàn ứng tác:
Xa xa, trong giá lạnh, cánh đồng trông trắng xóa, giơ tay hứng bông tuyết Đồng thời … chúng tôi đến Berlin muộn hơn dự kiến, nhưng tất cả chúng tôi đều rất hạnh phúc. Ai cũng vui, vì ảnh có thể không đẹp nhưng được biết một vùng đất mới. Người đẹp Séc và những bức ảnh sẽ luôn là khắc tinh trong hành trình.
ThếSang
Chia sẻ cuộc sống của bạn tại đây hoặc trên nguoivietvnexpress@gmail.com. Độc giả gửi ít nhất 6 ảnh và bình luận có chú trọng tiếng Việt.