Xin chào các bạn, tôi là độc giả thường xuyên của VnExpress.net. Tôi đã đọc tất cả các bài báo và quan điểm của bạn về cuộc sống của người Mỹ ở Việt Nam. Hiện tại, tôi sống ở Canada. Tôi nghĩ rằng ở cùng một quốc gia / khu vực ở Bắc Mỹ, tiền tệ tương tự nhau (1 đô la Canada = 0,97 đô la Mỹ), vì vậy tôi muốn chia sẻ cuộc sống của mình với các bạn và tôi hy vọng nó sẽ hữu ích cho mọi người. Ảnh minh họa: Heritagedb.org .
Tôi tên Phước, năm nay 29 tuổi. Đã gần một năm kể từ lần đầu tiên tôi đến Canada. Khi còn ở Việt Nam, tôi có bằng đại học và làm nhân viên kinh doanh cho một công ty niêm yết ở tỉnh, lương khoảng 3 triệu tệ / tháng. Thực lòng mà nói, với mức lương này, với một người như tôi là đủ. Đối với tôi: máy tính xách tay, điện thoại di động, máy quay phim, xe máy hay quần áo thời trang đều là những thứ xa xỉ, huống chi là ô tô.
Rồi bạn tôi nói lấy tôi về đây coi như vợ chồng thì phải thừa nhận cuộc đời tôi quay ngoắt 180 độ. Trước khi đi, tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý, đó là cuộc sống ở nước ngoài khổ lắm, phải đi bụi, buồn và nhớ nhung. Tiếng Anh của tôi không tốt, điều này cũng khiến tôi rất lo lắng.
Tôi may mắn được người quen tư vấn công việc ngay lập tức (may mắn là công ty tôi không yêu cầu nhiều tiếng Anh) và ở nhà (nhưng vẫn phải trả tiền thuê nhà).
Hiện tại, lương của tôi là 18,15 đô la Canada mỗi giờ mỗi ngày, tám giờ mỗi ngày. Trong một tuần, nếu tôi không có ngày thứ Bảy, tôi sẽ nhận được khoảng 550 đô la Canada (sau thuế) và nếu tôi là thứ bảy, tôi sẽ nhận được 700 đô la Canada (sau thuế). Điều duy nhất là tôi có thể kiếm được 2200-2600 đô la Canada mỗi tháng.
Chi phí sinh hoạt hàng tháng bao gồm: (Đơn vị: Đô la Canada)
+ Tiền thuê nhà, tiền ăn: 500
+ Xe được bảo hiểm: 80
+ Điện thoại: 70
+ Khác ( Xăng, thuốc lá, sữa, …): 200
Chưa tính chi phí sinh hoạt, tôi tiêu khoảng 1.300-1 đô la Canada mỗi tháng, 700 — So với nhà bình thường, tôi thuộc tầng lớp trung lưu có thu nhập thấp ở Canada Đẳng cấp (lao động phổ thông, không có trình độ chuyên môn). Tuy nhiên, cuộc sống của tôi rất đơn giản và thoải mái, và tôi có thể mua bất cứ thứ gì mình thích. Sau hai, hai năm, chỉ cần trả trước một ít tiền là tôi có thể sở hữu được căn nhà (thường là 10-15% giá trị căn nhà). Cũng không phải không hiểu khả năng của những người có thu nhập thấp và trung bình như tôi.
– Để hiểu rằng cuộc sống ở nước ngoài không có gì khó khăn, chúng tôi tổ chức các chuyến thăm và dã ngoại trong những ngày cuối tuần dài hoặc đôi khi là kỳ nghỉ dài hai ngày (ngày nghỉ là thứ sáu hoặc thứ hai). Hiện tại, tôi không phải “farm” nhiều việc, tôi chỉ cần giữ công việc hiện tại của mình (doanh nghiệp của tôi cũng là một doanh nghiệp lớn nên tôi không sợ phá sản hay sa thải). -Chỉ sống ở nước ngoài thường buồn, ít cha mẹ. Đừng lo, tôi vẫn gọi điện cho người thân hàng tuần (thẻ gọi quốc tế rất rẻ, khoảng 1,5 giờ gọi là 2,5 đô la Canada), hoặc tôi trò chuyện với bạn bè. Nếu cần, tôi có thể xin nghỉ phép (một năm hai tuần) để xem nhà, còn bao nhiêu tiền thì tùy mọi người.
Chia sẻ với bạn vài dòng. Chúc toàn thể kiều bào Việt Nam đời đời hạnh phúc. Nhân đây, tôi cũng xin cảm ơn website VnExpress đã tạo diễn đàn giao lưu và chia sẻ.
Xin chân thành chào buổi sáng.
Phúc
Chia sẻ cuộc sống của bạn ở đây. Bạn đọc nên gửi file Word có dấu tiếng Việt. VnExpress có quyền sửa đổi bài viết.