Các cựu chiến binh một tay giành được hơn 40 huy chương

Thương binh thứ 4 đã tham gia 3 kỳ Asian Para Games (châu Á) và 7 kỳ Para Games khu vực Đông Nam Á (Đông Nam Á), đoạt hơn 40 huy chương ở các giải trong nước và quốc tế. Tham gia các môn thể thao để giảm đau, bóng bàn dần trở thành niềm đam mê không thể thiếu của anh suốt 20 năm qua.

Nỗi đau thể xác chưa bao giờ ngăn được đam mê của anh. Người lính cụ Hồ. Ảnh: Tú Anh .

Anh Vũ Văn Soạn sinh ra và lớn lên tại thị xã Ái Quốc, tỉnh Hải Dương, là một trong những cái nôi của nhiều vận động viên bóng bàn xuất sắc. Năm 1971, ông nhập ngũ, tham gia chiến đấu tại chiến trường Quảng Trị trên mặt trận B5. Ngày 27 tháng 7 năm 1972, ông ra lệnh tấn công mũi nhọn vào TQLC địch. Sau hai ngày giao tranh ác liệt, anh bị thương nặng, cụt cánh tay phải, dập nát cánh tay trái, gãy 1/3 cẳng chân trái, vỡ hốc xương. Năm 1973, ông được đưa đến Bệnh viện 109 để điều trị. Trên cơ thể có 47 vết thương, có khi chỉ nặng 29 kg. Sau gần 4 năm điều trị, sức khỏe của anh đã dần khá lên nhờ sự tận tình của bác sĩ và quyết tâm hồi phục. Sau đó anh phải tập đi bằng nạng và quen với mọi sinh hoạt cá nhân bằng tay trái. Năm 1981, ông về quê, lập gia đình với một cô giáo nông thôn, là dân quân du kích cứu nước trong Kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Số phận bóng bàn của ông Suo’an rất bình thường. Cuối năm 1996, một chi nhánh của Khu bảo tồn quốc gia ở thị trấn chuyển đến nên bàn bóng bàn gần nhà ông gửi cho nó. Khi rảnh rỗi, anh ta đi xem mọi người chơi gần đó và bị cuốn hút bởi đường dây luôn tệ. Anh ấy rất thích môn thể thao này, nhưng từ nhỏ anh ấy chưa từng cầm vợt nên rất khó làm quen với bóng bàn. Anh ta bước ra cảm ơn bạn và phải nhờ mọi người tập “làm người”. Ai cũng ngại chơi với anh ấy vì anh ấy không thể đánh bại, vì vậy anh ấy chỉ có thể tập luyện khoảng 5-10 phút mỗi ngày. Ngay sau đó, bàn ăn cũng được đơn vị tiếp quản. Nhưng đến lúc đó, niềm đam mê thực sự đã được anh tiếp thu. —— Người cựu chiến binh quyết định mua một chiếc bàn bóng bàn tư nhân để về nhà tập những bài đơn giản, sau đó vay tiền của một người bạn để xây phòng tập. Vì vậy, ai đến chơi bóng cũng nên dành thời gian tập đánh bóng trước.

Bộ sưu tập huy chương của ông Thorne. Ảnh: Tú An.

Bằng sự kiên trì và nỗ lực không ngừng, anh dần trở thành vận động viên bóng bàn có tiếng trong vùng và được chọn vào đội bóng bàn người khuyết tật Duang của Hải để tham gia thi đấu. Tại giải toàn quốc năm 2002, anh đã đoạt huy chương vàng giải thể dục dụng cụ khuyết tật toàn quốc tổ chức tại Huế và được bầu là vận động viên 10 tiêu biểu. Năm 2003, tại ASEAN Para Games mà Việt Nam là nước chủ nhà, ông Soạn là người đứng ra tuyên thệ tại lễ khai mạc. Cũng trong năm đó, anh cùng đội tuyển bóng bàn khuyết tật Việt Nam tham dự Thế vận hội Paralympic châu Á tổ chức tại Busan, Hàn Quốc. Sau gần 2 thập kỷ tập luyện và thi đấu, anh đã có 9 HCV, 1 HCB, 3 HCĐ quốc gia, 1 HCV cá nhân, 4 HCB giải châu Á cá nhân, và anh có khối tài sản khổng lồ. Một ván đấu hai người, đoạt hai huy chương đồng tại ASEAN Para Games … Sau cuộc đảo chính năm 2013, sức khỏe của ông không còn ổn định như trước. Vào những ngày tồi tệ, vết thương của anh ấy sẽ xuất hiện trở lại và bị hành hạ, và đôi khi chân phải của anh ấy còn bị chảy máu, vì vậy anh ấy không thể chơi như trước. Nhưng người cựu binh luôn không chịu khuất phục trước số phận. Ông đã gần 70 tuổi và thường xuyên mở các lớp dạy bóng bàn miễn phí cho trẻ em và người dân địa phương mỗi ngày. Nhờ sự giúp đỡ của lão tướng này, nhiều vận động viên khuyết tật tài năng đã được phát hiện, bổ sung cho Đội tuyển tỉnh Hải Dương và Đội tuyển quốc gia. Anh cho biết: “Cho đến khi sức khỏe cho phép, tôi vẫn sẽ thi đấu bóng bàn ngang ngửa. Đây là niềm vui và là động lực để tôi vượt qua những cơn đau thể xác. Tập thể dục thì tất nhiên rồi”. Giờ tôi khó đi lại được. Các hoạt động bình thường. “Ông Thorne không thể thi đấu ở đẳng cấp cao. Ông dùng môn bóng bàn để truyền dạy cho thế hệ sau. Ảnh: Tú An.

Mỗi năm, một người lính hy sinh xương máu và muốn ở lại để khôi phục độc lập cho Tổ quốc trong thời bình. Trên chiến trường, anh tiếp tục đem sức mình làm rạng danh thể thao nước nhà trên đấu trường khu vực và quốc tế, quá trình vượt khó đã truyền cảm hứng, lòng kiên trì và niềm tin yêu cho một thế hệ học sinh và người hâm mộ thể thao.ng .

Tu Anh-Vietnamien Anh

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *